Ảnh

Ảnh

Thứ Hai, 5 tháng 9, 2011

Ngày xưa cho Nga

Nhớ em cả trời mây áo trắng
Gió xôn xao buổi đưa đón cổng trường
Nhớ em cả mùa thu mắt biếc
Làn tóc tơ mây suối vô thường

Nhớ thời chiều chiều anh thơ thẩn
Vẽ tóc em bằng dăm mẩu viết chì
Nhớ thời ngày ngày anh ngơ ngẩn
Ra vào trông ngóng dàng người đi

Dáng người đi tà áo mây ngà ngọc
Ngóng trông theo cũng mát gió yêu đương
Để tối anh về thơ thẩn gọi
Tên ai trăm chữ viết lên tường

Nhớ mùa thi đến trong vấn vương
Rạo rực hồn ai trông hè đến
Chiều chiều em vẫn về ngang ngõ
Phượng ơi, có nghe gió gọi tên

Mây suối về đâu, mây về đâu
Ba năm con nước chảy qua cầu
Tình xưa vẫn mãi còn âm vọng
Hè đến, người ơi có nhớ nhau?

30/5/98

Tự khúc (gửi T.N)

Cho anh về lại trường xưa
Cho anh một phút trời mưa chung dù
Cho anh đôi mắt mùa thu
Cho anh ngón út anh ru giấc lòng
Cho anh một tối chờ mong
Lá thư đã viết sao không trả lời
Để rồi anh giận anh hờn
Để rồi em khóc ướt cơn mưa lòng...

Này Nga em biết hay không
Con đường gió lạnh mùa đông đêm dài
Sao đêm, sao khóc cho ai
Gió ơi mang tiếng thở dài đi đâu
Biển không có bóng con tàu
Sóng ơi, sao sóng bạc đầu nhớ thương./.


Thơ giã từ ( cho tôi ngày xa trường)

Này đây mùa hạ cũ qua vai
Tiếng thở dài lê thê phố cũ
Kỉ niệm nhòe sau từng gót bụi
Góc đường nào ta cất giữ đâu đây

Này đây mối tình xưa cổ tích
Khi hồi đầu sao chẳng thấy nhớ thương
Hình như dáng người xưa ngà ngọc
Gió chiều nay cay mắt bụi sân trường

Này đây những ân tình thân hữu
Thôi giữ lại cho phố cũ xa xăm
Mai xa quá biết rằng đời được mất
Vẫn sẽ chung lòng nhé bạn bao năm

Này thôi chuyến tàu đời réo gọi
Cá lên nguồn đâu thấy biển thân yêu
Chút thương nhớ thả trôi về chốn cũ
Bến ngày xưa vương mắt lệ bao chiều ./.
Xuân 98

Tự nghĩ

Có một quãng đời đã đi qua
Như chiều chiều mây về với núi
Như con sông luôn mình tắm gội
Như cơn gió lang thang trôi

Có một khoảng thời gian đi qua
Như con người biết sinh ra biết lớn
Có một mùa xuân đầy hoa
Trước mùa hạ cằn khô cỏ lá

Có một thời học sinh đi qua
Nhưng kỉ niệm lại luôn dòng chảy ngược
Những mối tình nhiều khi mất được
Ru mãi hồn mình bao tháng năm

Có một người nhìn thời gian trôi qua
Tháng thổn thức cho đôi dòng vẩn đục
Nhìn con sông xuôi dòng mùa nước
Cuốn mối tình đầu vời xa, vời xa...

24/10/97


Khúc hát vẩn vơ

Ngồi đọc vần thơ ngọt ngào kỷ niệm
Mảnh trời chiều vương vỡ lang thang
Tôi-chú dế- còng lưng câu hát cỏ
Mê mải tìm dăm mảnh vỡ thời gian

Cả những nốt nhạc như mưa chìm trong đất
Mấy năm qua ai hát ngọt ngào
Cả giọt sương bình mình quên tỉnh giấc
Cả năng chiều, bông cỏ, gió xôn xao

Tôi đi tìm, tôi mải mê, tôi hát
Tiếng say mê có cung bổng cung trầm
Những kỉ niệm ngày xưa gom lượm lại
Từng chữ, từng lời, đâu đó dư âm...

Các bạn ơi chỉ còn câu hát cỏ
Chú dế ca như réo rắt dương cầm
Chú ta tìm kỷ niệm ngày xưa ấy
Mưa đầy trời... quanh quất ở đâu đây./.
Hè 97

thơ cấp 3 (học trò)

20/11

Đến thăm thầy một buổi sớm mai
Hoa soài trắng từng bậc thêm đá
Chợt thẹn dùm đóa hồng vội vã
Em vừa mua-như nghi lễ cho ngày.

(bài này viết ngày thăm thầy 20/11
-giờ ko nhớ nổi là thầy nào mà nhà có cây xoài nữa!!)

Hành khất

Đường phố, những vết nhăn nứt ra
Lời cầu xin bay là là trên mặt đất
Trôi theo cái phủi tay, trôi theo từng gương mặt
Trần gian. Những vết nhăn nứt ra ...

Trang vỡ cũ

Mở ra trang sách học trò
Tìm lòng trai ta thơ dại
Giọt mực nhòe như nỗi nhớ
Trên trang giấy trắng-tình sơ khai.

Thơ tặng thầy cũ

Bến đò xưa con thuyền gác mái
Kẻ sang sông đương mộng hải hồ
Trăng mùa thu chan hòa nước mắt
Nhớ về thầy nghĩa nặng tình thâm

Mùa cũ

Hình như áo trắng qua nhà
Mới hay tháng tám đã qua mất rồi
Sơ khai về đậu trên môi
Gọi tháng chín trả tình tôi cho người