Em đi về cuối đường xa
Ta ngơ ngác trông theo mãi
Làn hương em còn đọng lại
Ấm lòng ta suốt một thời
Em đi về cuối đường chiều
Mùa thu lăn tăn lá đổ
Chút tình nhờ lá gửi hộ
Nhớ rơi vào giỏ xe em
Em đi về cuối đường mơ
Áo trắng như là ảo ảnh
Ta nhặt tia nắng lạc loài
Về đo khoảng trời trống vắng
Em đi về cuối đường yêu
Sao chưa một lần ngoảnh lại
Trái tim ta hóa rong rêu
Tháng ngày đưa em xa mãi
Nha Trang, mùa thu 1997
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét