Ảnh

Ảnh

Thứ Sáu, 21 tháng 12, 2012

Thiêu thân

"..người nhớ cho ta là cát bụi, trở về cát bụi xin người nhớ cho.."


Con thiêu thân mê ánh sáng chói lòa
Nên một lần tro than hóa kiếp
Quên cuộc sống vụn vỡ cái nhìn
Giấc mơ con tìm tay Thượng đế

Cuộc sống dài nhiều nỗi âu lo
Ngày rất ngắn để tìm giây hạnh phúc
Mong một lần lửa lòng lên rất thực
Giấc mơ ta hóa kiếp cuộc đời ta

Ta trở về với bản ngã riêng ta
Cái chớp mắt của cả đời lưỡng lự
Đôi cánh mỏng tìm tro than cháy sáng
Cho một lần tiên giới chẳng còn xa

Con thiêu thân đem giấc mơ hóa kiếp
Khỏi ngày sau khi sống phải ngậm ngùi
Mấy chục năm dòng đời là cát bụi
Vẫn có người nỡ phủi giấc mơ rơi./,

SG 5/6/19

Say

Tôi thả hồn tôi cho gió
Tôi thả hôn tôi cho mây
Tôi cười với tôi trong nắng
Tôi với hồn tôi đang say

Tôi chia hồn tôi một ly
Sóng sánh ánh trăng mật ngọt
Tôi hỏi hồn tôi này bạn"
"Có phải tình tôi đang đi"

Hồn cười ôm tôi an ủi
Thôi về đi thôi về đi
Tiệc tàn trăng đêm uống cạn
Hai bóng buồn xiêu miên man./,

Thơ viết cho người để quên

"Buồn trông con nhện giăng tơ
Ba năm anh trải lòng thơ cho người
Lòng anh e ấp mộng đời
Ba năm ôm ấp cho người đổi thay"
 Ai nói với tôi câu "thôi mình chia tay
Cứ tiếp tục sẽ không còn kết quả"
Ai gieo lòng tôi mùa mưa băng giá
Ai với ai khi tôi lạnh đêm nay

Ai với ai (giờ có khi) vui cùng sóng bước
Mái tóc của tôi giờ sẽ ngã vai nào
Mắt môi tôi cười làm sao cho kẻ khác
Nẻo tình tôi. giờ nẻo khác rồi sao?

Ai nói với tôi câu "mình chia tay..."
Mà ái tình cười mỉa mai ngang ngược
Ôi tình yêu tôi là viên xúc xắc
Chạm gót thời gian xúc xắc ngã nhào
Tình của người trơn như cái đĩa
Khoảng trống đam mê xúc xắc biết làm sao

Anh làm sao với tình yêu một mặt
Nếu mặt kia anh thành kẻ khác rồi
Trò chơi đời theo thời gian nhúng nhẩy
Trật mặt tình nên tôi biết chia phôi ./.

Sài Gòn 6/1998






Phố

Phố

Phía Thủ Đức chắc là trời đang mưa
Em co mình dấu thân nơi khung cửa
Kí túc xá chiều đông se sắt lạnh
Em nhớ anh trong đôi mắt diệu hiền

Anh trên phố cô đơn chiều vẩn đục
Mắt cay xè bụi lá hóa bơ vơ
Em một nửa và anh một nửa
Một nửa nhớ thương, một nửa mong chờ./.

Về

Em về nơi xa mưa chiều vần vũ
Ôm giấc mơ đợi anh đến mõi mòn
Cả vầng trăng cũng không còn thấy nữa
Khung của buồn trắng lạnh mưa giăng./.

***

Theo em mùa trên phố
Ngược dòng đời ngút ngả
Tóc em rẽ ngôi nào
Lòng anh bâng khuâng quá

***

Buồn trông con nhện giăng tơ
Ba năm anh trải lòng thơ cho người
Lòng anh e ấp mộng đời
Ba năm ôm ấp cho người đổi thay

***




Thơ viết cho hai người



Mình thương nhau chừng ấy
Anh viết lá thư đầu
Đêm mùa thu run rẩy
Hai đứa cầm tay nhau

Mình thương nhau thật lâu
Em bao lần khóc dỗi
Anh là người gây tội
Mưa cũng phải buồn hơn

Mình bao đêm nên thơ
Em cười khi anh ước
Được là cơn gió mượt
Ẩn vào hương tóc em

Mình những khi lên chùa
Anh chỉ em dòng sông
Nước mùa thu xanh ngát
Có bòng dừa nhớ mong

Mình bây giờ yêu nhau
Như đôi chim trò chuyện
Hót chung nhịp tình đầu
Đập cùng đôi cánh vội

Ôi tình yêu dễ thương
Ngọt ngào như viên kẹo
Mình sẽ chung vành môi
Chia nhau giờ hạnh phúc./.

10/1997





Nghịch cảnh



Nếu một mai không thấy được em
Anh sẽ buồn như con dế nhỏ
Đánh rơi tiếng hát ở đâu rồi
Lang thang tìm...sương đêm, bóng cỏ

Anh sẽ lặng im như sỏi dưới sông
Biết lăn về chốn nao tìm gặp
Nụ tình ta mây trôi bèo dạt
Sỏi sẽ buồn trông nước chảy bao năm

Anh sẽ về bên bờ cát quen
Chỉ có con còng xưa bầu bạn
Còng vẫn luôn se bờ cỏ gấu
Còng có buồn khi thiếu bước chân quen

Anh sẽ buồn đốt cháy vầng thơ
Con mắt nhìn nhàu nhòa chiếc lá
Anh sẽ về lại bến-không-em
Xây túp lều trú thân tình băng giá.

11/97

Thứ Năm, 20 tháng 12, 2012

Đường yêu




Em đi về cuối đường xa 
Ta ngơ ngác trông theo mãi
Làn hương em còn đọng lại
Ấm lòng ta suốt một thời

Em đi về cuối đường chiều 
Mùa thu lăn tăn lá đổ
Chút tình nhờ lá gửi hộ
Nhớ rơi vào giỏ xe em

Em đi về cuối đường mơ
Áo trắng như là ảo ảnh
Ta nhặt tia nắng lạc loài
Về đo khoảng trời trống vắng

Em đi về cuối đường yêu
Sao chưa một lần ngoảnh lại
Trái tim ta hóa rong rêu
Tháng ngày đưa em xa mãi

Nha Trang, mùa thu 1997